Đường quê

Đường quê đi mãi về vô tận Thầm kín trong tôi gợi quốc hồn : Hương lúa mùa thu, theo gió quyện Mang về sầu muộn khóc cô thôn. Gió mưa gội rửa lòng hoa gạo Trinh bạch hồn nhiên, giọt lệ buồn. Rơi rơi theo gió, buồn cô quạnh Hoa rụng. Âm thầm, hoa … Đọc tiếpĐường quê

Mùa xuân cũ

Xuân năm ấy, một mùa Xuân đẹp Gió mang về khôn xiết hân hoan Mây lành muôn hướng rộn ràng Mưa rơi là cả ngọc vàng trân châu Xuân năm ấy địa cầu rúng động Nhạc trời ngân, sức sống tưng bừng Bình minh vừa lại sáng trưng Tiếng Tần già hót vọng từng trời … Đọc tiếpMùa xuân cũ

Mùa xuân vô ý

Đây một mùa Xuân thầm lặng tới Để một mùa Đông thầm lặng đi Chiều về sắc núi in quan tái Tím ngắt trần gian hoa loạn ly Nhè nhẹ vết thương thuần sắc máu Buồn như hình ảnh của phân kỳ Mùa Xuân vô ý đem hương thắm Về chận đường tôi. Mất lối … Đọc tiếpMùa xuân vô ý

Rừng Sa La

Gió hiu hắt. Nắng vàng rơi, nhẹ lắm Chiều lung linh trên huyền ảo núi rừng Hoàng hôn về. Ánh sáng vẫn ngập ngừng Chưa muốn tắt trên đồi cao. Chói lọi… Đấng Thiện Thệ nhìn mây trời trôi nổi Và mỉm cười : “Ta hãy ẩn hóa thân Thu đã tàn. Theo với ánh … Đọc tiếpRừng Sa La

Ảo hoá

Mí mắt chân trời mỏi Đầu núi nghiêng nghiêng tìm gối tựa Đêm về thơm giấc cỏ hoa Ảo hóa Bàn tay gió dậy Ngân hà nến ngọc lung linh Khung cửa lưng đồi bỏ ngỏ Sao băng vụt cháy lời kinh Vạn kiếp xoay quanh vòng mộng mị Đêm nay chợt thấy chân hình.

Bảo tích

Tìm ra được lối cũ Tìm ra được lối cũ Trong rừng thiêng vắng người Dẫn về kho Bảo Tích Thỏa tình ta rong chơi.

Dậy đi chú tiểu

Tiếng gì giục giã đêm sương Trăng khuya tỉnh giấc trong vườn lạnh tanh Mịt mờ sương bạc vây quanh Tiếng chim gióng một trên cành cây cao Trời khuya vắng bóng ngàn sao Sông ngân hà lạc phương nào biết không ? Lặng nghe, tiếng dế não nùng Mọi loài say cả giấc nồng … Đọc tiếpDậy đi chú tiểu

Đi chơi

Đi chơi chốn bản môn Nên đi bằng hai chân Không nên đi bằng đầu Đi bằng đầu sẽ lạc Đi chơi chốn bản môn Tay ta nắm tay Người Ngàn xưa và ngàn sau Trở về chung một lối.

Ngồi chơi

Ngồi chơi chốn tích môn Dựa mình trên ghế đá Con bướm ấy còn kia Đóa hồng này không lạ Ngồi chơi chốn tích môn Ta gọi ta về đủ Mở cửa bản môn rồi Nhìn nhau cười thích thú Ngồi chơi chốn tích môn Nếu bạn nghe sốt ruột Hãy nhìn bản môn cười … Đọc tiếpNgồi chơi

Khâu áo

Khâu áo chốn tích môn Cho đời lành lặn lại Mũi kim sợi chỉ này Là công phu gặt hái.

Đêm cầu nguyện

Giờ phút linh thiêng Gió lặng chim ngừng Trái đất rung động bảy lần Khi bất diệt đi ngang dòng sinh diệt Bàn tay chuyển Pháp Trong hương đêm tinh khiết Ấn cát tường nở trắng một bông hoa Thế giới ba ngàn đồng thanh ca ngợi Văn Phật Thích Ca Giờ phút linh thiêng … Đọc tiếpĐêm cầu nguyện

Tiếng địch chiều thu

(Một cảnh vườn đẹp đẽ xanh rờn có suối reo chim hót. Một vườn Thượng uyển nào đây, đủ cả muôn hoa muôn sắc. Thanh thanh gió nhẹ, một buổi chiều) Lời suối reo: Buồn bã quá, ta reo theo tiếng gió Niềm thương đau mang lại tự ngàn xưa Lâu quá rồi người xưa … Đọc tiếpTiếng địch chiều thu

Con cá dung thông

Em là ngư dânTrên biển sâu kéo lướiNước da em thơm mùi biển mặnNhững bắp thịt em cuộn tròn dưới nắng. Tôi là con cá thuVảy vi lấp lánhGiãy giụa tuyệt vọngCùng với hàng ngàn con cá khácTrong lòng lưới em căng Tôi nằm hấp hốiTrên mạn thuyềnEm phải giết tôiVì mạng sống của em. … Đọc tiếpCon cá dung thông

Hãy nguyện cầu cho bóng tối thêm sâu hỡi ngàn sao lấp lánh

Thuyền đã ra đi, đại dương một sáng mai hồng Tôi ở lại một mình Đếm những dấu chân in trên nền cát trắng Bao nhiêu người đã lo sợ ra đây Cùng nguyện cầu cho trời yên bể lặng Gió ơi, hãy mang lời cầu nguyện đi xa Và xui giục cho trùng dương … Đọc tiếpHãy nguyện cầu cho bóng tối thêm sâu hỡi ngàn sao lấp lánh

Xóm mới

Sáng hôm nay hộp diêm của tôi hết rồi Bếp lạnh như trời cuối thu ướt lạnh Tác phẩm dở dang còn đó Tôi sang nhà láng giềng xin lửa (Hồi bé chúng tôi thường hai đứa chạy xin) Em hỏi tôi sẽ làm sao nếu nhà láng giềng không còn lửa – Chúng tôi … Đọc tiếpXóm mới

Lửa đốt em tôi

Lửa đốt cháy lòng tôi, đau thế gian, Ngã gục người học tăng bé nhỏ Em đốt Tuổi Xanh thành Lửa Đỏ Cháy ngất trời cao ngọn đuốc Rực về sông núi âm u Ôi thịt xương em Cho tôi quỳ ngàn năm bên đống tro yêu quý Luyện phép linh thiêng Biến em thành  … Đọc tiếpLửa đốt em tôi

Chân dung

Gió sớm mai hồng lật những trang ngà Tập thơ thời gian vô cùng dệt bằng tơ lụa không gian, đóng bìa xanh rừng thẳm Những trang thơ mênh mang lòng đại dương bát ngát Tôi tìm bài thơ chân dung Em, nét chữ lung linh sắc hoa mầu lá Trời cao đã cho đại … Đọc tiếpChân dung

Đừng biến mảnh vườn xanh xưa thành mồi ngon lửa dữ

Khói lửa dậy mười phương Hoảng hốt cuồng phong Thương đau ngập tràn về sông núi Khóc các anh Thương các em Tôi còn đây, hồn và xác bồn chồn như đứng trên đống lửa Mẹ thương đau, chiều rám hồng Lòng như sa mạc, mắt khô không tìm ra lệ khóc Chiều nay em … Đọc tiếpĐừng biến mảnh vườn xanh xưa thành mồi ngon lửa dữ

Sáu chiếc chèo tay

Thuyền đi từ bến sông lầm lạc Gió cuốn mang xa một cánh buồm Sáu chiếc chèo tay khua nước bạc Đi từ mây nước gọi hoàng hôn Mưa rơi từng hạt trên mui vắng Như tiếng than van của mọi trời Sóng nở thành hoa trên mặt nước Sắc hoàng hôn, tím, ngã chơi … Đọc tiếpSáu chiếc chèo tay

Chiến tranh

Xin hãy nghe tôi đây Làng tôi hôm qua chỉ vì có sáu người Việt Cộng về Mà đã bị dội bom – hoàn toàn tan nát ! Cả làng tôi chết sạch Nền hoang ngơ ngác Lũy tre xác xơ Miếu thờ ngã gục Tôi về đây trong mây nước rưng rưng. Có trăng … Đọc tiếpChiến tranh