Đường quê

Đường quê đi mãi về vô tận Thầm kín trong tôi gợi quốc hồn : Hương lúa mùa thu, theo gió quyện Mang về sầu muộn khóc cô thôn. Gió mưa gội rửa lòng hoa gạo Trinh bạch hồn nhiên, giọt lệ buồn. Rơi rơi theo gió, buồn cô quạnh Hoa rụng. Âm thầm, hoa … Đọc tiếpĐường quê

Mùa xuân cũ

Xuân năm ấy, một mùa Xuân đẹp Gió mang về khôn xiết hân hoan Mây lành muôn hướng rộn ràng Mưa rơi là cả ngọc vàng trân châu Xuân năm ấy địa cầu rúng động Nhạc trời ngân, sức sống tưng bừng Bình minh vừa lại sáng trưng Tiếng Tần già hót vọng từng trời … Đọc tiếpMùa xuân cũ

Mùa xuân vô ý

Đây một mùa Xuân thầm lặng tới Để một mùa Đông thầm lặng đi Chiều về sắc núi in quan tái Tím ngắt trần gian hoa loạn ly Nhè nhẹ vết thương thuần sắc máu Buồn như hình ảnh của phân kỳ Mùa Xuân vô ý đem hương thắm Về chận đường tôi. Mất lối … Đọc tiếpMùa xuân vô ý

Rừng Sa La

Gió hiu hắt. Nắng vàng rơi, nhẹ lắm Chiều lung linh trên huyền ảo núi rừng Hoàng hôn về. Ánh sáng vẫn ngập ngừng Chưa muốn tắt trên đồi cao. Chói lọi… Đấng Thiện Thệ nhìn mây trời trôi nổi Và mỉm cười : “Ta hãy ẩn hóa thân Thu đã tàn. Theo với ánh … Đọc tiếpRừng Sa La