Cầu hiểu, cầu thương
Lắng lòng nghe tiếng gọi quê hương, Sông núi trông ra đẹp lạ thường Về tới quê xưa tìm gốc cũ Qua rồi cầu Hiểu, tới cầu Thương.
Lắng lòng nghe tiếng gọi quê hương, Sông núi trông ra đẹp lạ thường Về tới quê xưa tìm gốc cũ Qua rồi cầu Hiểu, tới cầu Thương.
Trên đường lên nguyệt cầu Quay nhìn lại Tôi thấy em Và tôi không ngừng kinh ngạc : Em xinh đẹp quá chừng Em là một chiếc bong bóng nước Nổi trên biển không gian mông mênh Em là đại địa Em là hành tinh xanh Hiển nhiên và mầu nhiệm Nhưng rất đỗi mong … Đọc tiếpAn tịnh tâm hành
Ai luân hồi Và chấm dứt luân hồi của ai ? _ Những niềm đau nỗi khổ đang đi luân hồi Chúng ta hãy chấm dứt những niềm đau nỗi khổ . _ Nhưng ai là kẻ mang trên vai những niềm đau nỗi khổ ấy ? _ Những niềm đau nỗi khổ ấy không … Đọc tiếpChấm dứt luân hồi
thấy tôi nhìn em, em nhìn xuống chiếc nạng gỗ chống khung trời thân phận mắt mở trên không gian nhưng mắt thấy gì đâu vô tình bàn tay em đặt thành dấu hỏi gió nín trong cây nước ngưng lòng suối im lặng trời cao mảnh thép cắt hồn đơn vườn ổi tuổi thơ, … Đọc tiếpThiên đường đã mất
tôi bừng mặt trong lòng hai bàn tay có phải để khóc đâu anh tôi bưng mặt để giữ cho ấm áp sự cô đơn hai bàn tay chở che hai bàn tay nuôi dưỡng hai bàn tay ngăn cản sự ra đi hờn dỗi của linh hồn. Nghe kể lại thì bài này tác … Đọc tiếpẤm áp
Tặng Nguyên Hưng tiếng cười vang lên trong trí nhớ bếp lửa chiều nao mưa nặng hạt trên mái ngói buồn và yên vắng linh hồn sa vào hoang đảo lạnh buổi sáng xưa, sương mù tuyết giá âm hưởng gió rít đồi thông Đà Lạt lâm râm mưa phất vào má lạnh hai tay … Đọc tiếpÂm hưởng
hai mắt mở tròn chưa đủ thì giờ để ngạc nhiên Babita đã nằm trong vòng tay tôi toàn thân Babita run rẩy tiếng khóc như tiếng rên Babita không dám khóc to vì Babita đột nhiên rơi vào vùng xa lạ Babita đột nhiên lọt vào đền thánh uy nghiêm hai bàn tay tôi … Đọc tiếpBabtita
đêm trên thành phố lạ vùng trời bình yên hiền từ biết mấy đám mây bay trên một rừng sao trăng cơ man ánh đèn đêm đô thị
nắng là lá cây xanh lá cây xanh là nắng nắng chẳng khác lá xanh lá xanh chẳng khác nắng bao nhiêu hình sắc kia cũng đều như vậy cả
Bé đã sinh ra rồi Chân trời xôn xao dâng ánh sáng Hoa cỏ ơi sống dậy Núi rừng ơi sống dậy Thật đã qua rồi đêm tối hãi hùng Ánh sáng dồn Trên cánh bướm mong manh Hoa cải rực vàng Trên lối cũ. Cành mai ấy Ngày tôi về trước ngõ Có rưng … Đọc tiếpBé đã sinh ra rồi
sương đọng giọt những đuôi lá trĩu xuống trái cây sắp chín rồi trên buổi sáng trái đất đường hoa thủy tiên sáng lên bỗng nhiên khởi sự tan sương đầu ngõ thương tuổi nhỏ đường mê đêm thâu những giọt nến chảy dài một nụ hoa vừa nở giờ này trên sa mạc hiu … Đọc tiếpBỗng tan đi
bãi vắng mưa xóa dấu chân người trên cát mịn. não phiền từ đâu lại: chân còn chưa chấm đất, lắng nghe phảng phất gió mùa xuân Bài này chị Teo Savory dịch đăng lần lầu ở tạp chí Paintbrush, Hoa Kỳ (số 6, bộ III, năm 1976). Thầy nói mấy câu cuối cùng dịch … Đọc tiếpBuông thả
con của tôi nằm trong nôi thiên thần bé nhỏ đất nước nằm trong cơn bão tố con tôi nằm trong cơn bão tố. tôi muốn làm sao đem thân yếu nhỏ che chở con tôi nhưng đất nước chuyển rung và chiếc nôi con tôi anh ơi chị ơi đã biết bao đêm thao … Đọc tiếpCác anh đứng dậy
nhiều người ở trại Xông La (1) hoặc ở Xí Khíu hay là Liễm Xinh (2) bởi chưng hải tặc hoành hành bạc tiền mất hết thân hình xác xơ lấy tiền đâu mua tem thơ để mà liên lạc cậy nhờ thân nhân Ô Ram một cái năm đồng (3) chạy lui chạy tới … Đọc tiếpCái ô ram
“Quê hương tôi là đây Chỉ có dòng sông, hàng cau, bụi tre, vườn chuối Mặt trái đất dù mang đầy cát bụi Nhưng trăng sao vẫn đẹp những đêm Rằm.” Bài này đã được Thầy phổ nhạc.
hoả châu sáng trên trời em bé vỗ tay reo nhưng tiếng súng đã nổ tiếng cười tắt theo và chứng nhân còn đó Đầu đề bài này Le Témoin Reste đã được chọn khi chúng tôi cho in tập thơ của thầy bằng Pháp văn năm 1973. Tập này do Pierre và Neige yêu … Đọc tiếpChứng nhân còn đó
bóng dáng tiền trần vừa thôi xuất hiện gió thoảng đêm hiền ánh trăng khuya mát lạnh gương nga lặng lẽ bên ấy trời sáng chưa để bên này tôi ngủ đầu gối lên đêm cỏ hoa còn thơm ngát buổi mai buổi trưa buổi chiều giờ nào em lắng nghe tiếng gọi? nhìn vào … Đọc tiếpCỏ hoa còn thơm ngát
Xin hứa với tôi hôm nayTrên đầu chúng ta có mặt trờiVà buổi trưa đứng bóngRằng không bao giờ em thù hận con ngườiDù con ngườiCó đổ chụp trên đầu emCả ngọn núi hận thùTàn bạo,Dù con ngườiGiết em,Dù con ngườiDẫm lên mạng sống emNhư là dẫm lên giun dế,Dù con người móc mật moi … Đọc tiếpDặn dò
buổi trưa hè tiếng phi cơ bay nặng sát mái nhà đe dọa bé thơ, cùng ngồi với em lồng ngực tôi muốn tung ra tan vỡ em nín lặng, ôm đầu tôi ra đi chiều nay tìm nàng tiên năm trước cứu quê hương ta can đảm lên còn tương lai đó trước buổi … Đọc tiếpĐừng khóc
cây bờ sông đường bờ sông xanh lá xanh trời nóc giáo đường cao hồn tháp ngủ yên chiều chủ nhật. nghe phảng phất bơ vơ hồn đất hội mùa tinh tú xôn xao Bài này có lẽ được tác giả viết vào mùa hè năm 1967, bên bờ sông Seine Paris vì từ Việt … Đọc tiếpGiòng sông chiều và hồn đất
thuyền đã ra đi. đại dương. một sáng mai hồng tôi ở lại một mình đếm những dấu chân in trên nền cát trắng bao nhiêu người đã lo sợ ra đây cùng nguyện cầu cho trời yên bể lặng gió ơi, hãy mang lời cầu nguyện đi xa và xui giục cho trùng dương … Đọc tiếpHãy nguyện cầu cho bóng tối thêm sâu Hỡi ngàn sao lấp lánh
đừng la mắng những con chim bé nhỏ vì tiếng hát ca cần thiết cho cuộc đời đừng ghét bỏ thân thể em vì đó là đền thờ linh thiêng của linh hồn nhân loại mắt trong của em là minh châu ngời sáng chứa đựng bóng hình tam thiên thế giới và tai em … Đọc tiếpKiến trúc chân như
Lời người dân lao động Sài Gòn (1) từ lòng đất chúng tôi đứng dậy tìm về tiếng nói chính nghĩa chúng tôi đi, như một dòng sông thành lập một chính quyền dân sự chúng tôi nói: được ! ủng hộ nội các chiến tranh chúng tôi nói: không! đoàn người hướng về đại … Đọc tiếpLời người dân lao động Sài Gòn
gió lặng trưa nay bốn cây trắc bá một hàng bức tường gội nước thời gian loang lổ mõi mòn chìm lắng bơ vơ hồn gạch đá trời xanh trời xanh ơi bình lặng tôi tới hôm nay thăm dò tuổi gạch những tảng đá chồng lên nhau kiên nhẫn tháng này năm nọ đợi … Đọc tiếpLưu chuyển
nhớ Lambrakisgửi Michel Peristerakisvà các bạn anh hô hào bè bạn đứng dậy chống chiến tranh anh hô hào quần chúng đứng dậy biểu tình họ ngăn cản anh họng súng độc tài bốn bề đe doạ những cặp mắt bạn bè bốn bề hướng về e ngại nhưng anh đứng dậy một mình biểu … Đọc tiếpMarthon, marthon
Bảy nămTrầm hương xa Hình ảnh mẹ Một sáng mùa thu lạnh nắng Mẹ rũ áo ra về Đau thương đầy vai trút nhẹ Con không khóc: Cuộc đời xa lạ, ra đi tủi hờn rưng rưng Gió bay áo con Vàng nắng, đồi cao, trời xanh, Nấm đất. Những người còn ở lại sau … Đọc tiếpMẹ
mưa ướt áo ướt đầu ướt chân em mẹ thì xa tối nay bắt gió xoa dầu gió réo gọi chiều nay hung dữ lạ! trước mặt tôi nước mưa xóa nhòa phố sá nhớ tới quê hương cơn mưa nặng hạt gió về nghiêng ngả vườn cau. Bài này chắc đã được viết vào … Đọc tiếpMưa quê hương
cỏ dại lưng đồi khoai sắn nuôi em tuổi mười ba, mười bốn chiều về nắng gội nương dâu xanh lá đỏ rụng đầy thềm mơ xưa tràn đầy gối mộng lúa tới mùa rồi tiếng hát vẳng thâu đêm.
rùng mình sóng gợn mặt hồ sương sớm lạnh dấu chân em buổi sáng trinh tuyền lối cỏ không lá ngô đồng xa nhưng hồn mùa ấm áp hoang sơ đi rồi thuyền chở mái trăng về bến cũ. (TDC tr.82) Bản Anh văn bài này được in trong tập Zen Poems do nhà Unicorn … Đọc tiếpNẻo vắng
01. Người anh em (da nâu) của tôi đói. Địa ngục sát ngay một bên. Tôi ngẩn ngơ ngơ ngẩn làm sao, để cho ông chiếm mất miếng thịt bò. 02. Người anh em (da vàng) của tôi khốn cùng. Đứa con anh buổi sáng không có củ khoai vào bụng, xỉu ngất trên ghế … Đọc tiếpNgày nào tôi tháo được trái tim