Thư của Sư Ông gửi các em thiếu nhi – Trích Lá Thư Làng Mai số 9
Xóm Thượng, ngày 15.10.1987
Các con,
Sư Ông muốn kể cho các con nghe câu chuyện về mấy chiếc lá mà Sư Ông và một số thiếu nhi đã lượm được ở rừng núi bên Tu Viện Kim Sơn vào tháng 6 năm nay. Khóa tu ấy có 250 người, trong số này có 24 thiếu nhi. Hôm ấy trong buổi đi thiền hành chung với đại chúng, Sư Ông và các thiếu nhi đi đầu. Con đường xuyên qua rừng rất đẹp. Sư Ông lượm được một chiếc lá. Chiếc lá này chỉ lớn bằng hai ngón tay cái của một thiếu nhi mười tuổi nhưng đẹp lắm. Có cả màu đỏ, màu xanh, màu tím, màu vàng trong tờ lá. Những đường gân của tờ lá hiện ra rất rõ. Sư Ông liền trao lại tờ lá đó cho bé Tường Vi.
Đoàn thiền hành đi tới Hiếu Thảo Viên thì dừng lại nghỉ chân. Mọi người ngồi xuống các cội cây và tập hát bài Quay Về Nương Tựa bằng tiếng Việt và tiếng Anh. Tập hát xong Sư Ông lên tiếng: “Tôi xin báo tin mừng cho đại chúng. Trong khi đi thiền hành, Sư Ông đã lượm được chiếc lá đẹp nhất ở trong rừng và đã trao lại cho bé Tường Vi”. Nói câu ấy xong, Sư Ông quay sang bé Tường Vi và nói bé đem khoe cái lá với mọi người. Tất cả đều chú ý tới chiếc lá. Chiếc lá hiện ra rất rõ. Chiếc lá quả thật là rất đẹp và rất mầu nhiệm. Sư Ông nói tiếp: “Ở trong cuộc sống hàng ngày, có khi ta đi ngang qua nhiều cái rất đẹp, rất mầu nhiệm, mà vì chúng ta không để ý tới cho nên chúng ta không thấy. Điều này rất uổng”.
Sau đó đại chúng đứng dậy, tiếp tục đi thiền hành trong im lặng. Khi đoàn thiền hành về tới sân Tổ Đường, mọi người tập họp lại để có dịp hỏi thêm về cách đi thiền hành. Sư Ông bảo bé Tường Vi lấy chiếc lá đẹp ra và đem tới biếu mẹ như là một món quà quý nhất mà Tường Vi có được trong ngày hôm ấy. Mẹ của Tường Vi rất sung sướng được Tường Vi tặng món quà vô giá này và hai mẹ con đã ôm nhau rất có hạnh phúc trước sự chứng minh của đại chúng.
Ngày hôm sau, trong khi đi thiền hành qua rừng, thiếu nhi đã lượm được chừng mười hai tờ lá khá đẹp và tặng cho Sư Ông. Sư Ông cảm thấy rất sung sướng trong khi tiếp nhận những tờ lá ấy. Sư Ông bỏ tất cả những tờ lá kia vào trong hai túi áo của Sư Ông. Tuy là tháng sáu tây nhưng hôm ấy trời lạnh và hôm nào cũng có sương phủ kín cả ngọn núi Madona. Vì vậy mọi người đều phải khoác áo ấm. Đi thiền hành về tới Tổ Đường, Sư Ông báo tin cho đại chúng biết là Sư Ông đã nhận tới mười hai tờ lá đẹp của thiếu nhi tặng. Sư Ông nói: “Thưa đại chúng, được các thiếu nhi tặng lá, tôi rất sung sướng. Nhưng tôi không muốn giữ cái hạnh phúc này cho riêng một mình tôi. Tôi xin chia sẻ nó ra với quý vị”.
Rồi Sư Ông đề nghị các thiếu nhi nhận lại mỗi em một tờ lá đẹp và đem tới tặng cho ba hoặc mẹ của mình. Đại chúng theo dõi hơi thở và nhìn các em nhận lá và đem tới tặng cho cha hoặc mẹ. Tặng lá xong, các em lại được ôm cha mẹ mình. Ôm theo phương pháp mà Sư Ông đã dạy hồi sáng: vừa ôm vừa thở và có ý thức để thấy mình sung sướng trong khi ôm và khi được ôm. Đại chúng lặng yên và chứng kiến cảnh ấy, cảm động như trong lễ Bông Hồng Cài Áo vậy. Món quà chỉ là một tờ lá, nhưng quý giá vô cùng, bởi vì hạnh phúc nó đem đến rất là lớn. Đâu có phải cần nhiều tiền mới mua được quà để tặng cho người thân. Nếu mình tỉnh thức thì mình gặp rất nhiều, thiếu gì những món quà vô giá. Cái nhìn và hai cánh tay của mình cũng là những món quà vô giá rồi.
Ngày hôm sau, trong khi đi thiền hành, thiếu nhi lượm được rất nhiều lá đẹp. Có em còn lượm được những vật khác cũng rất đẹp. Như một hòn sỏi có những hạt lấp lánh như kim cương; như một cái vỏ ốc có đường xoáy tròn theo kiểu thành Cổ Loa nước Đại Cồ Việt. Hôm ấy sương xuống nhiều, cây cối ướt đẫm. Chiếc lá nào cũng đậm sương. Hai túi áo của Sư Ông không lớn lắm nhưng chứa đầy cả lá, sỏi và vỏ ốc. Có ít nhất là sáu mươi cái lá, chiếc nào cũng ướt mèm. Trong túi áo Sư Ông có sẵn một chiếc đồng hồ vuông nhỏ (thứ đồng hồ để ngồi thiền) và một bài thơ của một thi sĩ viết về thiền hành xếp lại làm tư. Cái đồng hồ tuy bị ướt nhưng cũng không sao, tuy có bài thơ thì ướt mèm và bao nhiêu chữ trên giấy đều nhòe hết. Đi thiền hành về tới Tổ Đường Sư Ông mới phát hiện ra điều đó. Sư Ông không ngại gì hết, bởi vì ướt bài đó Sư Ông có thể xin lại bài khác, bởi vì thi sĩ là một trong những thiền sinh còn đang tu cho đến mãn khóa. Sư Ông báo cáo với đại chúng như sau: “Thưa đại chúng, hôm nay tôi là người sung sướng nhất trên đời, vì tôi đã được thiếu nhi tặng đầy hai túi áo biết bao nhiêu tờ lá đẹp, biết bao nhiêu hòn sỏi xinh và vỏ ốc quý. Tôi nghĩ là phải chia sẻ những niềm vui này với quý vị”.
Rồi Sư Ông đề nghị hai mươi bốn thiếu nhi mỗi người lên nhận một tờ lá, một hòn sỏi hay một vỏ ốc để đem tặng các cô các bác có mặt. Sư Ông nói: “Mình có thể tặng quà cho tất cả các cô các bác nào như hôm qua mình tặng quà cho cha mẹ vậy. Quà có nhiều, thành mỗi thiếu nhi có dịp đem tặng hai hoặc ba lần cho những người có mặt. Hạnh phúc được chia đều trong buổi sáng hôm nay.
Các cháu Thành, Đông, Thảo, Hàm, Lân, Ngọc Anh, Victor, Trân, Minh Đức, Ngọc Đức, Hùng, Hoa, Tân, Huy, Phượng Thư, Quốc, Trung, Quán Anh, Thụy Anh, Phương Thủy, Phong Lan và Duy Ái hôm đó, cháu nào cũng đã đem lại hạnh phúc cho rất nhiều người.
Các con ơi, mỗi ngày chúng ta nên tìm cách làm cho một hoặc hai người sung sướng, và những người này có thể là những người thương trong gia đình hoặc bạn bè ngoài xã hội. Làm cho họ sung sướng bằng cách tặng một món quà. Món quà đó không hẳn là phải xuất tiền mua. Món quà đó nếu ta mở mắt ra tự khắc ta tìm được. Một nụ cười, một câu nói, một vòng tay ôm là những món quà ta luôn luôn có sẵn mà không bao giờ ta thiếu hoặc mất đi được. Cho người khác một món quà, làm cho họ có niềm vui, đó là ý nghĩa chữ maitri trong đạo Phật. Maitri nghĩa là Từ, và Từ nghĩa là cho kẻ khác một niềm vui. Sư Ông đã quen tới trên một ngàn thiếu nhi Việt Nam tại Âu Châu, Mỹ Châu và Úc Châu lận. Nếu mỗi ngày mỗi thiếu nhi tặng được một niềm vui cho kẻ khác, thì như vậy, mỗi ngày các con làm cho trên một ngàn người có hạnh phúc. Nội một ý nghĩ đó cũng đã làm cho mình vui suốt ngày rồi. Các con có biết đức Bụt tương lai sẽ giáng sinh tên là gì không? Ngài tên là Maitreya, nghĩa là Người Cho Niềm Vui. Chữ Maitreya từ chữ Maitri mà ra.
Hay chính các con họp lại thì thành ra đức Bụt Maitreya đấy ?
Sư Ông của các con
Nhất Hạnh