Đường quê

Đường quê đi mãi về vô tận Thầm kín trong tôi gợi quốc hồn : Hương lúa mùa thu, theo gió quyện Mang về sầu muộn khóc cô thôn. Gió mưa gội rửa lòng hoa gạo Trinh bạch hồn nhiên, giọt lệ buồn. Rơi rơi theo gió, buồn cô quạnh Hoa rụng. Âm thầm, hoa … Đọc tiếpĐường quê

Ảo hoá

Mí mắt chân trời mỏi Đầu núi nghiêng nghiêng tìm gối tựa Đêm về thơm giấc cỏ hoa Ảo hóa Bàn tay gió dậy Ngân hà nến ngọc lung linh Khung cửa lưng đồi bỏ ngỏ Sao băng vụt cháy lời kinh Vạn kiếp xoay quanh vòng mộng mị Đêm nay chợt thấy chân hình.

Lửa đốt em tôi

Lửa đốt cháy lòng tôi, đau thế gian, Ngã gục người học tăng bé nhỏ Em đốt Tuổi Xanh thành Lửa Đỏ Cháy ngất trời cao ngọn đuốc Rực về sông núi âm u Ôi thịt xương em Cho tôi quỳ ngàn năm bên đống tro yêu quý Luyện phép linh thiêng Biến em thành  … Đọc tiếpLửa đốt em tôi

Chân dung

Gió sớm mai hồng lật những trang ngà Tập thơ thời gian vô cùng dệt bằng tơ lụa không gian, đóng bìa xanh rừng thẳm Những trang thơ mênh mang lòng đại dương bát ngát Tôi tìm bài thơ chân dung Em, nét chữ lung linh sắc hoa mầu lá Trời cao đã cho đại … Đọc tiếpChân dung

Đừng biến mảnh vườn xanh xưa thành mồi ngon lửa dữ

Khói lửa dậy mười phương Hoảng hốt cuồng phong Thương đau ngập tràn về sông núi Khóc các anh Thương các em Tôi còn đây, hồn và xác bồn chồn như đứng trên đống lửa Mẹ thương đau, chiều rám hồng Lòng như sa mạc, mắt khô không tìm ra lệ khóc Chiều nay em … Đọc tiếpĐừng biến mảnh vườn xanh xưa thành mồi ngon lửa dữ

Hoa mặt trời

Em đến đây, bằng đôi mắt hồn nhiên Nhìn màu xanh của pháp thân hiển hiện Dù thế giới tan tành Nụ cười bông hoa cũng không bao giờ còn tan biến Chúng ta đã được gì hôm qua Và sẽ mất gì sáng nay ? Em đến đây Theo ngón tay tôi Nhìn thẳng … Đọc tiếpHoa mặt trời

Duy thị nhất tâm

Thành trì em năm xưa Ai đã hứa sẽ xây cho vững chãi ? Sáng hôm nay những người cũ bỗng thấy bập bềnh phiêu giạt trên sóng gió đại dương Khổ đau xây cho loài người một trú địa cuối cùng, Và nơi đó em sẽ ẩn náu qua đêm dài độc địa. Hãy … Đọc tiếpDuy thị nhất tâm

Giao cảm

Lặng lẽ chiên đàn nhả khói thơm Đỉnh trầm xông ngát ý thiền môn Lung linh nến ngọc ngời sao điểm Thanh tịnh. Trần gian sạch tủi hờn. Chầm chậm xuân về lòng đất chuyển Nhạc trời thanh thoát rộn muôn phương Tâm linh một thoáng bừng giao cảm Lặng hết bao nhiêu lớp sóng … Đọc tiếpGiao cảm

Cẩn trọng

Bé Trần Đông Phương và Sư ÔngTập thơ Dấu chân trên cát Qua ngõ vắngLá rụng đầyTôi theo con đường nhỏĐất hồng như môi son bé thơBỗng nhiênTôi cẩn trọngTừng bước chân đi.

Đại Trượng Phu

Thơ và nhạc: Nhất Hạnh Cửa tùng đôi cánh khépMột mũi tên sáng loáng lìa dây cungLao vút tớiMặt trời nổ tungĐầy sân hoa cam rụngPhảng phấtBóng vô cùng.

Đêm cầu nguyện

Thơ và nhạc: Nhất Hạnh Giờ phút linh thiêngGió lặng chim ngừngTrái đất rung động bảy lầnKhi bất diệt đi ngang dòng sinh diệtBàn tay chuyển PhápTrong hương đêm tinh khiếtẤn cát tường nở trắng một bông hoaThế giới ba ngàn đồng thanh ca ngợi Văn Phật Thích Ca Nam mô Đức Bổn Sư Bụt … Đọc tiếpĐêm cầu nguyện

Bắc một chiếc cầu

Có cây ngô đồng cho chim Phượng đậu Có người đứng đó cho tình thương sâu Luật lệ nhiều khi như màn lưới sắt Giam người trong kiếp trầm luân thương đau Nhưng lòng nhân ái như bàn tay Phật Phá tan địa ngục đập nát u sầu Thành phố sáng nay nắng lên bát … Đọc tiếpBắc một chiếc cầu

Bờ bến lạ

Buông bắt không gian, mầu chia ánh sáng Nệm trải dưới chân mây lung linh Ngõ vắng nhìn suốt linh hồn Mặt mũi tiền thân về hiện thế Cửa sổ thời gian bỏ ngỏ Để rèm nhớ thương bay Nắng và mầu xanh Ôi hằng hữu mùa xuân Trên Hy Mã Lạp Sơn Có cánh … Đọc tiếpBờ bến lạ

Bướm lạc quê hương

Lá tía tô Hương mùa thu mới chín Chim hót lá xanh Trời mây bình lặng Một buổi sáng hiền, chim câu xòe đôi cánh Hòa bình Trẻ thơ vươn tay ôm lấy Nụ cây mừng giọt nắng Hoe vàng sân cỏ rộng Mười năm Bướm lạc quê hương.

Cao phong

Tin gọi đêm qua lòng đất ấm Châu khuya sữa ngọt bỗng tuôn trào Giờ phút nguy nga vừa chợt đến Mặt trời ló dạng đỉnh non cao.

Chân dung

gió sớm mai hồng lật những trang ngà tập thơ thời gian vô cùng dệt bằng tơ lụa không gian, đóng bìa xanh rừng thẳm những trang thơ mênh mang lòng đại dương bát ngát tôi tìm bài thơ chân dung em, nét chữ lung linh sắc hoa mầu lá trời cao đã cho đại … Đọc tiếpChân dung

Giây neo

Cành lá thì thào Rồi cành lá lặng yên Thuyền tôi cập bến trăng sao Hơi thở là giây neo Tôi duy trì vũ trụ

Hộ niệm

Bên kia bờ biển Mã Lai Bên ta châu Úc giữ hoài đêm đêm Ước chi sóng lặng biển hiền Buồm căng thuận gió cho thuyền tới nơi Đất lành, chim đậu thảnh thơi Cho trăng sáng lại, cho người thương nhau Sóng kia cũng biết gật đầu Sao kia cũng biết nguyện cầu sáng … Đọc tiếpHộ niệm

Khứ lai

Nét chữ này Mảnh giấy này Dấu chân trên cát Tượng mây giữa trời Ngày mai, tôi đã đi rồi.

Lanka

Ngàn năm sóng biếc mơn chân đảo Rào rạt thâm sâu lòng đại dương Đàn trẻ chân không trên cát mịn Da thơm biển mặn, gió căng buồm… Dừa cao rợp bóng nuôi hương đất Chuối mít xoài thơm vẫn ngọt ngon Mưa dội đèo cao nghe gió gọi Dấu chân của Bụt vẫn chưa … Đọc tiếpLanka

Lòng không bận về

Ngồi đây lắng tiếng chim bay Ba ngàn thế giới không đầy tấc gang Phương Tây vừa khuất quạ vàng Phương Đông thỏ ngọc đã ngang đỉnh đồi Trước sau có một mình tôi Nghe như có tiếng đất trời gọi nhau Xuất thiền lặng lẽ giây lâu Lá xanh rèm liếp bên lầu sáng … Đọc tiếpLòng không bận về